TRẢ NỢ CHO CHỒNG BẰNG SEX P3

Câm ngay, ông cho nhát đi đời nhà ma bây giờ!.Thấy chồng hùng hổ, đầy sân si, Vân đành nín lặng.Còn ông Nhiên nhận lỗi mình nhất là muốn biến món nợ tiền.. thành nợ...ân tình, trao đổi trừ...lần.Ông ra sức van xin, hạ thấp giọng:”Thôi chỗ nợ hôm nọ xí xóa”.Nghe hơi thuận tai, Hồng nói luôn:-Ông về nhà viết giấy xóa nợ, tôi sẽ tha cho. Nói rồi anh ta dùng quần của ông Nhiên buộc vào bụng ông ta để che “phần kín”, rồi dẫn về nhà. Về đến nhà, vẫn để ông Nhiên trong tình trạng “đóng khố” và “quản chế nghiêm chỉnh” khi ngồi vào bàn, bắt ông viết giấy xóa nợ một lúc lâu mới buông tha.Ông Hoàng Xuân Nhiên cho rằng mình mắt kém không thể viết được nên bảo Hồng viết hộ. Hồng liền lấy giấy thảo một mạch, thanh toán đủ số nợ 20 triệu đồng cũ, mà còn vay thêm 30 triệu mới, với sự đồng thuận của Ngọc Vân trách nhiệm , kiểu “trả nợ” ấy.Phần anh Hồng sau khi nguôi bớt cơn nóng, đạt mục đích chàng thầm suy nghĩ thấy không cần đưa nội vụ ra Công an xã, huyện xử lý, đối chất phải trái thêm phiền phức, khi ấy vợ mình vào lao lý chỉ tội thằng con vô tội vắng mẹ, bất hóa thỏa cơn nóng giận nhất thời. Còn ông Nhiên tuổi đáng cha chú, xóm giềng ra vào gặp nhau mình xử tệ sao đành?! Làng xã hay biết còn gì thể diện chung, nhất là khi vay vốn lần đầu tiên làm ăn thấy ông Nhiên quá từ tốn, mình không tốn nửa lời năn nỉ, có lẽ đã liếc mắt đưa tình ngầm ý với Vân rồi...!.Nay mình có thêm vốn lớn ắt làm ăn khấm khá, phất lên được sẽ trả lãi cao cho ông, thì đề huề đôi bên. Lúc nầy Hồng thấy mỹ ý của vợ sẽ cam gánh chịu “trả nợ” mới, nên phần nào cảm thông.** *Ngọc Vân năn nỷ chồng, anh hãy vào ngủ với con, hay xem Tivi ở nhà hàng xóm tùy ý. Nàng vốn có cảm tình sâu đậm với ông Nhiên trong lúc giao hoan, luôn thể hiện tính rộng lượng: món tiền trăm ngàn, “bồi dưỡng” quà sáng cho con mình, tuy nhỏ nàng khỏi phải bán đi từng mẻ đậu rang; đi đôi năm trăm ngàn trừ nợ, quả thật số tiền to, kiếm đâu ra thời buổi “gạo châu củi quế” bon chen ở tỉnh lỵ nhỏ như vầy?!.Vân đứng lên thu tóm áo quần, dẫn ông Nhiên vào nhà tắm, xong tặng ông nụ hôn, hai người giả lả vui mừng thoát nạn. Bước ra ngỏ sân sau dự định mở cửa rào cho ông ra về. Nhưng ông cứ đứng mân mê “hai trái đào” không chịu rời, trong lúc nàng bận tay mở chốt cửa, ông tỏ vẻ còn tiếc nuối, đầy quyến luyến khiến Vân tê tái, sướng rần người...Vân bạo miệng:”Anh muốn em “hầu hạ” nửa cơ à?.Vậy chúng ta hãy bước vào bên trong, ở đây bất tiện...Nàng đốt đèn dầu, dẫn vào nhà vựa chứa các bao đổ (đậu), bao đậu phọng (lạc), mè (vừng), sắn, thu mua còn tồn kho chưa sang bán. không kể vốn gối đầu cho người trồng chưa thu hoạch, tiền thuế, chuyên chở... Ông Nhiên giờ mới vở lẽ sự chân thật của đôi vợ chồng Hồng-Vân, vốn lời mình cho hắn vay còn nguyên đây, có lẽ do thiếu kinh nghiệm hay vốn ít cạnh tranh với thương buôn khác không kham, đành thất bát, nên sự thành công chỉ chừng mực.Ngọc Vân để đèn dầu xuống đất, lấy vật che không cho áng sáng hắt ra ngoài, chỉ đủ một lõm sáng nơi làm tình. Nàng thoát y trần truồng. Qua ánh đèn ông Nhiên thấy rõ một phụ nữ với 29 xuân xanh mơn mởn làn da trắng mịn, sống mũi cao, lông mi cong vắt, môi đỏ, nụ cười như nở hoa, ông thầm nghĩ nhất định phải chửa hoang với nàng vài đứa con. Dáng dấp cao thon vừa, hạ bộ chòm lông đen kịt, xoắn xít trên mu nhô cao. Nàng thật xinh đẹp, khêu gợi càng nhìn ông càng bị thu hút đến say mê điên cuồng, con buồi cũng co giật liên hồi cương lên bần bậc, chỉa thẳng chín mươi độ trong quần.Vân nhỏ nhẹ: “anh Nhiên” hãy tạm “chơi đứng” tại đây, kho vựa bao tải chật không khoảng trống, còn dưới đất quá bẩn. Em không thể mời anh lên nhà trên, sợ chồng em thức giấc... xin anh cảm thông. Nàng đổi giọng “anh” cách êm tai, ngọt mật chết ruồi-nỉ non yêu kiều đúng lúc. Bây giờ nàng nói gì ông đều nghe và làm vừa lòng người tình trẻ tâm giao, ông bị lụy tình đang chết mê chết mệt rồi...